Nghị luận bàn về nạn bạo hành gia đình qua truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa. Xuất bản ngày 24/06/2019 - Tác giả: Tâm Phương. [Văn mẫu 12] Tuyển chọn những bài nghị luận hay bàn về vấn nạn bạo hành gia đình trong xã hội hiện nay qua truyện ngắn Chiếc thuyền ngoài xa của Nghiệp Trong Phúc - Buang Bai Bun Vietsub + Thuyết minh - HD - Dok Rak từ cô gái bình thường, bị gia đình gán nợ và trở thành vợ bé của ông chủ nhà giàu. Bước chân vào hào môn, cuộc đời cô bắt đầu là chuỗi ngày tranh giành tình yêu và tài sản. Kể cả phải chà đạp lên người khác hay làm người khác tổn thương Bạo Hành Gia Đình Chuyện Kể Của Người Trong Cuộc. Bạo lực mái ấm gia đình là vấn nạn của xóm hội, gây nhức nân hận đến trái đất, vướng lại các kết quả rất lớn mang đến nhỏ người, nhất là so với thiếu nữ, trẻ em. Tại đất nước hình chữ S, giữa những Hậu quả nặng nề. Bạo hành ảnh hưởng tác động trực tiếp đến sức khỏe thể chất sức khỏe thể chất của trẻ hoặc nguy cơ tiềm ẩn hơn, khiến trẻ hoàn toàn có thể bị nguy khốn đến tính mạng con người. Bạo hành cũng làm trẻ không hề tăng trưởng về sức khỏe Bạo hành gia đình có thể dẫn đến chấn thương thể xác, ám ảnh tâm lý, và trong những trường hợp đặc biệt, cái chết. Những hệ quả đau thương về mặt thể xác, tâm lý, và tình cảm có thể để lại truyền đời và kéo dài suốt cuộc đời.”. “Cần lưu ý rằng bạo . Tại Úc, bạo hành gia đình được định nghĩa theo bộ Luật Gia Đình ban hành năm 1975 là sự cưỡng bức, đe doạ hoặc các hành vi của một người khiến cho người khác trong gia đình phải sợ’.Trong phạm vi của người Việt Nam mình, phụ nữ thường được coi là những số phận mềm yếu và đa số phụ thuộc vào bạn đời của mình. Các hành động này cũng thường khiến cho đàn ông thường hay ăn hiếp’ phụ 10 năm gần đây, khi các hội bảo vệ nhân quyền cũng như bảo vệ quyền lợi của phụ nữ được nhiều người biết đến hơn thì cũng là lúc các phương tiện truyền thông tuyên truyền về bình đẳng giới tính thì mới vỡ lẽ rằng có rất nhiều cặp vợ/chồng hoặc sống chung nhưng không được hạnh phúc… thậm chí không biết rằng mình đang là nạn nhân của bạo hành gia hành gia đình là gì?Bạo hành gia đình được tóm tắt chia thành 5 nhóm chính như sauThể xác – Tát, đấm, đá hay các tác động trực tiếp đến sức khoẻTình dục – Cưỡng ép quan hệTinh thần – La, mắng, chửi bới hoặc lạnh nhạt với bạn đờiXã hội – Ngăn cản và không cho tiếp xúc với gia đình hay bạn bèTài chánh – Lệ thuộc hoàn toàn chuyện tiền bạc, không được có tiền trong người Sống trong một xã hội văn minh như Úc, ai cũng nghĩ rằng bạo hành gia đình’ ít khi xảy ra nhưng trên thực tế, đa số nạn nhân của bạo hành gia đình đều im hơi lặng tiếng. Im tiếng vì họ muốn níu kéo mối quan hệ hay cũng có thể im tiếng vì họ sợ một điều gì ước Quốc tế về các Quyền Dân sự và Chính trị còn được gọi là ICCPR International Covenant on Civil and Political Rights là một hiệp ước quốc tế do Liên Hiệp Quốc thông qua ngày 16/12/1966 nêu tổng quan các quyền dân sự và hiệp ước này cũng công nhận rằng gia đình luôn là nền tảng của xã hội, bởi vậy hạnh phúc là trên hôn nhân, hai người thường đến với nhau một cách tự nguyện, nhưng chẳng phải cuộc hôn nhân nào cũng được vĩnh cửu. Có những gia đình sống một cuộc đời hạnh phúc dựa trên cơ sở tình yêu của vợ chồng, nhưng có những gia đình kém may mắn hơn. Hai chữ gia đình trở thành địa ngục đối với họ. Ban đầu xuất phát từ những mâu thuẫn nhỏ, sau đó họ trở thành nạn nhân bị bạo phần những nạn nhân này thường im lặng vì mặc cảm của bản thân, hoặc họ im lặng vì họ bị đe dọa đến sức khỏe và tính mạng của trú Úc và số liệu các trường hợp là nạn nhân của bạo hành gia đìnhThời gian vừa qua, Bộ Di Trú và Bảo vệ Biên giới Úc có thống kê cụ thể số trường hợp bị bạo hành có liên quan đến hồ sơ xin định cư bảo lãnh theo diện vợ chồng. Những trường hợp này ban đầu rất hạnh phúc, bên chồng hoặc vợ là người có quốc tịch hay có thường trú của Úc, họ đứng đơn xin bão lãnh cho một nửa của mình được ở lại Úc lâu dài để cả hai có điều kiện yêu thương chăm sóc nhau và xây dựng một gia đình bền vững. Nhưng trong quá trình sinh sống người được bảo lãnh đã trở thành nạn nhân của sự bạo là số liệu cụ thể được Bộ Di Trú và Bảo vệ Biên giới Úc thống kê trong vòng 10 năm trở lại đây 01/05/2005 - 30/06/2016 Source SBS VietnameseTheo thống kê của Bộ Di Trú và bảo vệ biên giới Úc thì có ba trường hợp sauCó phán quyết của tòa người bị hại đã kiện ra tòa và được tòa tuyên bố là người bị hại trong vụ bạo hành gia đình;Có xác nhận của chuyên gia người bị hại đã được chuyên gia tâm lý hoặc các tổ chức xã hội xác nhận là người bị hại trong vụ bạo hành gia đình;Những nạn nhân báo mình là người bị hại nhưng chưa có xác thực của các giới chức liên số nạn nhân của tệ nạn bạo hành gia đình trong 10 năm từ 2005-2016 là 6,835 trường hợp trong đó có 5,603 trường hợp là phụ nữ, 1,232 trường hợp là đàn cứ vào báo cáo trên có thể thấy, tổng số nạn nhân bị bạo hành không có khuynh hướng giảm trong 10 năm qua, cụ thể là năm 2005-2006 tổng số nạn nhân là 516, trong khi đó trong năm 2015-2016 là 535 nạn người là nạn nhân của bạo hành gia đình cao nhất vào năm 2011-2012 với 855 trường hợp trong đó có tới 402 nạn nhân không dám kiện ra tòa hay nhờ chuyên gia giúp năm 2011 đến 2016 tổng số nạn nhân có khuynh hướng giảm từ 855 chỉ còn 535 nạn nhân. Điều gây ấn tượng nhất ở đây là năm 2011-2012 có tới gần một nửa trong tổng số nạn nhân của năm này không khởi kiện hay nhờ chuyên gia giúp đỡ, nhưng đặc biệt đến năm 2015-2016 có hơn 85% nạn nhân đã khởi kiện ra tòa hoặc nhờ chuyên gia giúp đỡ 449/535 nạn nhân.Để phân tích sâu và cụ thể hơn về giới tính chúng ta có thể thấy ở biểu đồ dưới đây Source SBS VietnameseNạn nhân của bạo hành gia đình chủ yếu là phụ nữ. Năm 2015-2016 có tổng số 459 trường hợp là người bị biểu đồ trên có thể thấy số nạn nhân nữ bị bạo hành gia đình cao nhất là vào năm 2011-2012 với 669 trường hợp và thấp nhất vào năm 2006-2007 với 429 trường hợp. Tổng quan trong 10 năm từ năm 2005 đến 2016 số nạn nhân không hề giảm, nhưng số nạn nhân không dám khởi kiện hay báo cáo các cơ quan quan chức năng giảm đi đáng kể, cụ thể từ năm 2011-2013 mỗi năm có trên 300 trường hợp không báo cáo nhưng đến năm 2016 chỉ còn hơn 50 trường hợp không báo hành gia đình thường mọi người nghĩ nạn nhân chủ yếu là nữ nhưng theo số liệu thống kê rất bất ngờ, tổng số nạn nhân nam bị bạo hành gia đình trong 10 năm qua từ 2005-2016 là 1,232 trường hợp. Source SBS VietnameseDựa trên biểu đồ trên có thể thấy nạn nhân là đàn ông tuy có số lượng thấp hơn nữ lần trong 10 năm qua 1,232 nạn nhân so với 5,603 nạn nhân nhưng số nạn nhân đứng ra khởi kiện tại Tòa hay báo cáo cáo cơ quan chức năng rất thấp cụ thể năm 2015-2016 có 76 nạn nhân thì trong đó chỉ có 13 nạn nhân có phán quyết của tòa án chiếm 17% trên tổng số nạn nhân. Điều này cho thấy, nạn nhân là đàn ông có khuynh hướng không dám đứng ra khởi kiện hoặc nhờ các giới chức chuyên ngành giúp đỡ rất luật Úc bảo vệ nạn nhân bạo hành gia đình, dù bạn đang ở Úc với visa gìDựa trên pháp luật quốc tế và cụ thể là bộ Luật Gia Đình ban hành năm 1975 của Úc có thể thấy, bạo hành gia đình luôn diễn ra trong xã hội dưới nhiều hình thái khác nhau. Pháp luật Úc luôn có những điều luật để bảo vệ những nạn nhân này, và đặc biệt hơn ngay cả những nạn nhân này là đương đơn đang nộp hồ sơ xin tạm trú/thường trú theo diện vợ chồng. Úc luôn là một đất nước dân chủ, đặt quyền con người lên cao nhất nên họ luôn có những chính sách được xây dựng trên cơ sở quyền con người human rights. Để biết cụ thể hơn những quy định của Luật di trú Úc bảo vệ những nạn nhân đang là đương đơn nộp hồ sơ xin định cư tại úc, mời quý vị xem tiếp phần Quang Huy Đại Diện Di Trú Số Đăng Ký 0212473 Fellow – Viện Di Trú Úc Source SuppliedThêm thông tin và cập nhật Like SBS Vietnamese FacebookNghe SBS Radio bằng tiếng Việt mỗi tối lúc 7pm tại Một gia đình nhà vợ khóc than thương tiếc trước thi hài 5 người thân sõng soài đẫm máu trong đó có một phụ nữ mang thai và ngay cạnh là xác người chồng gây ra thảm cảnh rồi lạnh lùng tự kết liễu đời mình. Một đức lang quân bị trói cứng, tay ôm bụng dưới rên xiết đau đớn vì bị vợ phục thuốc cắt đứt cơ quan sinh dục khi đã tỉnh thuốc mê. Đó là hậu quả của những cặp vợ chồng đã một thời đầu gối tay ấp, thề non, hẹn biển mà bây giờ thì sóng gió hận thù, thương tích, chết chóc. Những hành vi mà nhân viên công lực điều tra sơ khởi cho là một góc cạnh của nan giải xã hội “Bạo Hành Gia Đình” Bạo Hành Gia Đình Domestic Violence là nhóm chữ dùng để chỉ những hành vi có tính cách hung bạo như Bạc Đãi Người Già hoặc Lạm Dụng Trẻ Em. Nhưng thông thường hơn là nói đến hoàn cảnh ngang trái của một lứa đôi đã có nhiều gắn bó tình cảm rồi dần dần một người lại dùng bạo lực để tỏ uy quyền, khống chế người kia. Nói rõ ra là người chồng dùng vũ lực để hành hạ người vợ. Hành vi này không phải là chuyện mới đây, mà đã thấy từ thuở xa xưa. Tại một số quốc gia Á Đông, vào thời kỳ mà quan niệm “Tứ Đức Tam Tòng” ăn sâu vào tâm thức con người, khi mà triết lý Khổng Mạnh được tuân theo triệt để, thì người vợ thường được coi như sở hữu chủ của người chồng. Khi người chồng cho là có bổn phận hoặc có quyền “dạy vợ từ thuở bơ vơ mới về” thì việc bạo hành trong hôn nhân được coi như chuyện thế gian sự thường. Cùng ý nghĩ đó, người Hy Lạp cổ xưa thường dạy vợ bằng chân tay rồi cười xòa giải thích “Đàn ông chúng tôi ở đây đều hành động như vậy vì đã làm điều tốt để giúp vợ sửa mình”. Đã có thời kỳ, dân Nga xưa có câu châm ngôn “Người vợ có thể yêu người chồng không bao giờ đánh đập vợ, nhưng bà ta không bao giờ kính trọng ông ta”. Luật tập tục trước đây ở vương quốc Anh cho phép chồng trừng phạt vợ bằng khí giới không lớn hơn ngón tay cái. Chịu ảnh hưởng trên, luật lệ Hoa Kỳ thời xưa cũng ủng hộ ý kiến là chồng có thể “kỷ luật” vợ, thậm chí tới thập niên 1960, các tòa án ở đây vẫn không chịu xét xử các trường hợp bạo hành gia đình, cho đó là chuyện trong nhà, cần đóng cửa bảo nhau. Mãi đến năm 1994 Quốc Hội Hoa Kỳ mới thông qua Violence Against Woman Act, tập trung vào mức độ phổ biến và trầm trọng của bạo lực gia đình, tấn công tình dục và ngạo mạn đe dọa đối với nữ giới. Tháng 10 hàng năm đã được dành riêng để nhắc nhở mọi người về thàm cành bạo hành trong gia đình Domestic Violence Awareness Month, làm sao để tránh và làm gì để cứu giúp nạn nhân. Có người cho rằng Bạo Hành Gia Đình là một sự việc tự nhiên trong mọi xã hội cho nên không thể ngăn ngừa và sửa chữa được. Lập luận này không đứng vững vì đã có nhiều quốc gia trong đó hành vi áp bức này hầu như không có. Trái với tin tưởng thông thường, bạo hành gia đình không chỉ xảy ra ở giai cấp hạ lưu kém lợi tức mà là vấn đề của mọi giai tầng xã hội, của những cặp hôn nhân đồng tính cũng như dị tính. Từ thuở xa xưa, đa số người bị hành hung, lạm dụng là người thường được coi là phái yếu, phụ thuộc người vợ. Nhưng người nam đôi khi cũng là nạn nhân của bà vợ “đành hanh”, “nữ kê tác quái, gà mái đá gà cồ”. Những hình thức bạo hành Bạo hành là một loạt những hành động có tính cách vũ phu, khống chế mà người này áp đặt lên người kia. Nó là phần bất hạnh trong quan hệ tình cảm giữa con người với con người. Bạo hành không chỉ là hành động thể chất mà còn diễn ra dưới nhiều hình thức. 1- Bạo lực, thượng cẳng chân hạ cẳng tay. Bực mình, không vừa ý thì cứ nện cho một trận, “cho cạch tới già”. Hành động có mục đích gây thương tích cho nạn nhân như đấm, đá, đạp, đẩy, tát, nắm tóc kéo lê, vặn cổ tay, đâm chém bằng dao là phương thức thường dùng. Và ngày nay thì súng ngắn súng dài. Ngoài ra còn dùng các phương tiện làm suy yếu sức khỏe như dấu thực dược phẩm, quấy rối không cho ngủ, ép dùng rượu, cần sa ma túy, bỏ rơi quãng đường vắng, nguy hiểm. 2- Uy hiếp tinh thần Nạn nhân liên tục bị nghe những lời đay nghiến khủng bố đến nỗi bị hoảng loạn tinh thần. Có thể là dọa nạt cắt nguồn tài chánh, nhục mạ trước công chúng; dùng lời đường mật cho có hy vọng rồi cố tình quên đi; luôn luôn truy hỏi, nặng lời để hạ nhân phẩm, mất niềm tự trọng; kể lại một cách diễu cợt cho đối phương những vụ tình ái riêng tư; hăm dọa cho sợ hãi bằng lời nói, cử chỉ cũng như khóe mắt; đập phá đồ đạc, đánh chó chửi mèo để thị uy. 3- Bao vây kinh tế Tạo ra hoàn cảnh để đối tượng phải lệ thuộc về tiền nong, bắt phải hỏi xin, kê khai mọi chi tiêu lớn nhỏ, tìm cách không cho có việc làm để ngày ngày phải ngửa tay xin tiền. 4- Lạm dụng tình dục Cưỡng bức giao hợp, dày vò cơ quan sinh dục, làm tình hậu môn, cưỡng hiếp khi nạn nhân đang ngủ hoặc đau ốm, chê bai cách làm tình của vợ, đi với vợ mà cứ để ý tới phụ nữ khác, không lưu tâm tới nhu cầu sinh lý của vợ. 5- Cô lập, kiểm soát từ việc làm tới giao du, di chuyển. Không cho thăm viếng thân nhân, bạn bè. 6- Tác phong “Chồng chúa vợ tôi”, độc tài, quyết đoán mọi việc lớn nhỏ, coi vợ như “ne pas”. 7- Hành hạ pháp lý, gây khó dễ khiến đối phương phải liên tục ra tòa vì những lý do không đâu như chậm trả tiền trợ cấp, không cho thăm viếng con cái, gán cho là bất lực bất xứng. Những yếu tố tăng nguy cơ bạo hành Cá nhân lạm dụng vũ phu với phụ nữ có thể là người chồng người tình đương thời hay đã chia tay. Từ thâm tâm, họ có nhiều lý do hoặc chính đáng hoặc ngụy tạo để bào chữa cho hành động của mình. Đồng thời cũng có những hoàn cảnh, những xáo trộn trong đời sống đưa đẩy khiến họ trở nên hành động mất lý trí. 1- Nghiện ngập Kết quả nhiều nghiên cứu cho hay, có đến quá nửa trường hợp bạo hành là do người nghiện rượu, nghiện thuốc cấm gây ra. Khi say, lý trí bị tê liệt, họ có những hành động không hợp lý. Đôi khi họ cũng giả say, hành hạ vợ để tránh lưới pháp luật. 2- Ghen tuông Người chồng thường buộc tội vợ lăng nhăng với người khác; có thai với mình nhưng cứ ngạo ngược nói con ai đó, rồi hành hung vợ. 3- Khó khăn tài chánh, trở ngại công việc làm ăn, giảm thu nhập hoặc nội tình xáo trộn vì bệnh tật, vì mâu thuẫn bố mẹ, con cái. 4- Một số người còn ôm lấy cái quan niệm cũ xưa, cho rằng vợ là sở hữu chủ, muốn chứng tỏ họ là chúa, cho nên chỉ với một bực mình nhỏ nhặt là mang vợ ra hành hạ. 5- Có người khi còn bé chứng kiến bạo lực xảy ra giữa bố mẹ rồi lớn lên hành động tương tự, cho rằng dùng vũ lực với vợ là chuyện bình thường trong mọi hôn nhân. Hậu quả của bạo hành Nạn nhân của bạo hành sẽ mang nhiều thương tích về thể chất cũng như bất ổn về tinh thần. Trên da có nhiều vết bầm, vết sẹo, những gẫy xương, trầy niêm mạc miệng, dưới cơ quan sinh dục. Có nạn nhân bị hư thai, sanh non hoặc mang thai ngoài ý muốn vì bị hãm hiếp. Họ thường xuyên đau ốm lặt vặt, rối loạn tiêu hóa, nhức đầu. Thậm chí tử vong vì súng đạn khí giới cũng có thể xảy ra. Về tinh thần là những hoảng sợ, lo âu, thiếu tự tin, trầm cảm, tự trách mình đã gây ra lỗi lầm với chồng cho nên mới sinh chuyện. Nhiều nạn nhân nói là cái đau về thể xác đôi khi còn chịu đựng được chứ cái đau tinh thần sao mà quá mãnh liệt, không chịu đựng nổi cho nên đôi khi đưa tới tìm quên trong rượu chè, hút xách. Họ thường xuyên là thân chủ trung thành của phòng cấp cứu hoặc bác sĩ gia đình. Đa số các vụ bạo hành gia đình không được đưa ra ánh sáng vì kẻ chủ mưu đương nhiên phủ nhận mà nạn nhân lại dấu giếm. Một đằng thì sợ luật pháp can thiệp, ra tòa. Đằng kia thì sợ sẽ bị hành hạ trả thù nhiều hơn, cho nên cắn răng chịu đựng. Họ cũng không muốn ai biết chuyện chẳng lành vì nếu hôn nhân tan vỡ thì miệng người đàm tiếu, quy trách nhiệm cho nạn nhân. Một thắc mắc thường được nhắc tới là, tại sao nạn nhân không chịu dứt khoát xa lánh người đã hành hạ mình. Có nhiều lý lẽ được nêu ra a. Chia tay là một việc cần sửa soạn chứ không phải đùng đùng xách gói ra đi; b. Dù bị áp bức nhưng trong lòng vẫn còn chút thương yêu, quyến luyến, hy vọng anh ta sẽ đổi tính, đối xử khá hơn c. Bị phụ thuộc tài chánh; d. Muốn cho con cái có cột trụ gia đình là người cha; e. E sợ chồng bắt mất con, đe dọa tính mệnh mình hoặc thân nhân; trách mình đã làm chồng phật ý vì vụng về, không làm đầy đủ bổn phận; h. Tôn giáo, gia đình ngăn cản, không cho phép dứt bỏ. Không ít anh chồng vũ phu cũng nhiều đòn phép, tỏ vẻ hối hận ăn năn, thề thốt sẽ không bao giờ đụng tới chân lông vợ. Nhẹ dạ, cả tin, vợ cho chồng có cơ hội để thay đổi. Nhưng rồi ngựa quen đường cũ, đâu vẫn hoàn đó. Và hậu quả chẳng lành có thể xảy ra. Giải quyết nan đề, tìm lối thoát Theo cơ quan CDC, cứ ¼ người nữ và 1/9 người nam tại Hoa Kỳ là nạn nhân của bạo hành gia đình với mức độ nặng nhẹ khác nhau vào một thời điểm nào đó của cuộc đời. Bạo hành thưởng mở màn với những hành vi kín đáo khó nhận ra nhưng có tính toán từ kẻ chủ mưu. Như là tỏ vẻ chăm sóc, cởi mở, bao bọc “chỉ đôi ta với nhau là đủ rồi”, để sau đó dần dần cô lập, khống chế, gây sợ hãi. Ban đầu thì lâu lâu mới nặng tay, rồi tỏ vẻ ăn năn, xin lỗi, hứa sẽ không tái phạm, nại cớ đang bị căng thẳng. Sau đó mức độ bạo hành tăng dần kèm theo những ghen tuông, nhiếc móc, cấm đoán, chê bai, ép buộc làm điều không muốn khiến cho nạn nhân luôn luôn trong tình trạng bấp bênh, lo sợ, không biết bao giờ chuyện chẳng lành xảy ra… Khi thấy đời sống của mình và các con bị hành hạ đe dọa thì nên sớm tìm giúp đỡ, thoát khỏi tai ương. – Hãy tỏ bầy khó khăn với thân nhân, với bạn tâm giao, hàng xóm tốt, các vị lãnh đạo tinh thần để họ góp ý kiến; – Kể lại cho bác sĩ gia đình, các nhà chuyên môn tâm lý, xã hội, y tá để được điều trị thương tích, bệnh tật, hỗ trợ tinh thần, giới thiệu tới các cơ quan hữu trách; – Kêu cảnh sát nếu thấy tình mạng bản thân và con cái bị đe dọa; – Tìm kiếm nơi tạm dung thân shelter mà địa phương nào cũng có. – Mạnh dạn, sáng suốt giải quyết khó khăn. Hãy nhớ là chỉ có mình thấu hiểu hoạn nạn của mình. Đừng để ai đó lung lạc, quyến dụ, sui khiến làm chuyện đâu đâu vô bổ. Kết luận Đề cập tới hậu quả của thảm trạng bạo hành trong gia đình người Mỹ gốc Việt, Tiến sĩ Catherine Le Gales-Camus của Tổ chức Y tế Thế giới có ý kiến rằng đây là vấn đề sức khỏe cộng đồng, chẳng khác chi bệnh tiểu đường, cao huyết áp, ung thư cổ tử cung. Một cuộc thăm dò hơn 200 gia đình người Việt tỵ nạn tại Houston do Tiến Sĩ Tuyên Nguyễn thực hiện cho thấy có tới 31% trả lời đã có bạo hành trong gia đình. Theo Giáo sư Xã Hội Học Bùi Hoan, Đại học Tennessee-Knoxville thì, so sánh với phụ nữ bản xứ, phụ nữ Mỹ gốc Việt ít kêu cảnh sát để nhờ can thiệp bảo vệ khi có chuyện bạo hành trong gia đình. Mà nếu cảnh sát có tới thì đa số lại đều không muốn chồng bị làm khó dễ, câu lưu. Vì hy vọng vớt vát thương yêu, đùm bọc gia đình Để rồi từ đó, bạo hành nối tiếp bạo hành. Nạn nhân lại bị hành hạ và kẻ chủ mưu ngạo mạn “enjoy” hậu quả các hành vi vũ phu, mất nhân tính của mình. Và người vợ tiếp tục sống trong cảnh “địa ngục trần gian”, thay vì một mái ấm gia đình có chồng có vợ, có con cái, sum họp hài hòa hạnh phúc bên nhau. Bác sĩ Nguyễn Ý Đức Giải quyết bạo lực gia đình Xung đột trong gia đình là điều đương nhiên, nhưng bạo lực thì không. Hành vi bạo lực, ngược đãi hoặc đe dọa nhằm vào bạn hoặc con bạn là một vấn đề lớn. Bạo lực gia đình là một vấn đề phức tạp và luôn có sự trợ giúp nếu bạn cần. Nếu bạn hiện đang hoặc đang ở trong một mối quan hệ bạo lực, lạm dụng hoặc đe dọa, hãy liên hệ và trò chuyện với Đời sống gia đình. Chúng tôi cung cấp một số dịch vụ hỗ trợ và nhạy cảm có thể giúp bạn vượt qua bạo lực gia đình. Hành vi ngược đãi không chỉ là bạo lực thể xác Bạo hành gia đình không chỉ là hành hung về thể xác. Nó cũng đề cập đến một số cách mà một người có thể thống trị và kiểm soát bạn hoặc con cái của bạn, chẳng hạn như Tấn công tình dục Cảm xúc và tâm lý dằn vặt> Thống trị kinh tế và tài chính Cách ly xã hội Đe dọa Bắt nạt Rình rập Bạo lực gia đình ảnh hưởng đến mọi người, đặc biệt là phụ nữ và trẻ em. Nếu bạn đang tìm kiếm hỗ trợ, hãy xem các dịch vụ bên dưới và làm theo các liên kết. Hỗ trợ Bạo lực Vị thành niên Khi những người trẻ gặp khó khăn trong việc quản lý cảm xúc của mình, họ có xu hướng trở nên tức giận và thậm chí là hung hăng. Thông qua các chương trình Hỗ trợ Bạo hành Vị thành niên của chúng tôi, bạn có thể biết được khi nào con bạn hành động theo cách lành mạnh và khi nào thì không. Tư vấn cá nhân Tại Cuộc sống Gia đình, chúng tôi biết cuộc sống có thể có nhiều thử thách, đây là lý do tại sao chúng tôi cung cấp dịch vụ tư vấn cá nhân. Đừng vật lộn một mình, hãy liên hệ với chúng tôi để nói chuyện với một trong những cố vấn của chúng tôi. Tìm hiểu thêm Chương trình thay đổi hành vi của nam giới Một chương trình dành cho những người đàn ông muốn chấm dứt việc sử dụng bạo lực trong các mối quan hệ. Thay đổi hành vi và thách thức niềm tin là những bước đầu tiên quan trọng để trở thành người cha và người bạn đời tốt hơn. Tìm hiểu thêm Bố ở tiêu điểm Tập trung vào cuộc sống gia đình của người cha Cuộc sống gia đình cam kết giúp những người cha thay đổi tích cực về thái độ, giá trị và hành vi có thể dẫn đến bạo lực gia đình. Thực hiện những thay đổi nghiêm túc có thể tạo ra sự khác biệt thực sự đối với… Tìm hiểu thêm Hỗ trợ Bạo lực Vị thành niên Phá vỡ chu kỳ bạo lực ở tuổi vị thành niên thông qua sự hỗ trợ của chuyên gia Nếu con bạn hành động, hoặc sử dụng bạo lực hoặc lạm dụng để đe dọa hoặc kiểm soát bạn, điều quan trọng là phải hiểu hành vi của chúng và giúp chúng trở lại con đường đúng đắn… Tìm hiểu thêm Theo kịp cuộc sống gia đình Tham gia danh sách email của chúng tôi để nhận thông tin cập nhật, nguồn cảm hứng và sự đổi mới. Gần 63% phụ nữ Việt Nam đã từng trải qua một hoặc hơn một hình thức bạo lực giới và tỷ lệ này đã không cải thiện kể từ năm 2010 khi Việt Nam tiến hành Điều tra quốc gia về Bạo lực đối với phụ nữ Việt Nam lần đầu tiên. Theo giới chuyên môn, các biện pháp xử lý và can thiệp đối với bạo lực gia đình của Việt Nam hiện mới giải quyết phần ngọn, chứ chưa tập trung vào nguyên nhân gốc rễ là vấn đề nam tính bá quyền đã vốn ăn sâu trong văn hóa của người Việt. Chồng là bề trên, bạo lực là công cụ thi hành kỷ luật Tại cuộc tọa đàm “Nam tính và bạo lực với phụ nữ từ cách tiếp cận văn hóa” do Tổ chức Thúc đẩy bình đẳng giới VGEM tổ chức vào cuối tuần qua tại Hà Nội, TS nhân học Đào Thế Đức, người đã tiến hành một nghiên cứu về bạo lực gia đình BLGĐ gần đây ở Huế và Phú Xuyên Hà Nội đã đưa ra khái niệm “nam tính bá quyền”. Theo ông đây là đặc tính duy trì vị trí tối cao, thống trị của nam giới và vị thế lệ thuộc của nữ giới. Đặc trưng nam tính bá quyền ở Việt Nam VN là quan điểm cho rằng nam giới là trụ cột, là người đưa ra quyết định chính đồng thời là người giữ kỷ cương của gia đình. “Chúng ta vẫn nghe câu dạy con từ thủa còn thơ, dạy vợ từ thủa bơ vơ mới về’. Đây là câu ca thể hiện rất rõ nét đó nam tính bá quyền, quan điểm đàn ông là người dạy dỗ, giữ kỷ cương, là người có quyền lực thịnh hành ở VN”– ông Đức nói. Theo TS Đức, bạo lực, vì thế, được coi là biện pháp kỷ luật, chế tài trừng phạt để duy trì vị trí bề trên, sứ mệnh dạy dỗ vợ con, giữ gìn trật tự kỷ cương của nam giới trong gia đình. Các hành vi bạo lực đã được những người đàn ông “học hỏi” từ cha anh họ hay từ những trải nghiệm bạo lực ở trường học … Bằng việc chứng kiến và chịu đựng các hành vi bạo lực này, trẻ em nam đã hình thành quan điểm “có thể sử dụng bạo lực” để kiểm soát và duy trì quyền lực gia đình. “Bạo lực tuy bị phê phán trong xã hội nhưng cái thực hành này nhiều khi được coi là chính đáng khi nó diễn ra trong bối cảnh gia đình. Có một sự hiểu ngầm là bạo lực vẫn luôn xảy ra dù ngày nay đàn ông vẫn hay nói rằng không ủng hộ vấn đề bạo lực tuy nhiên khi quyền lực này bị thách thức thì họ lại cho là bạo lực đối với phụ nữ là chính đáng” – ông nói và cho rằng theo cách này thì bạo lực của đàn ông được cho là cần thiết nếu phụ nữ không sống đúng theo vai trò giới đã xác định. Bươn chải lo toan cuộc sống nhưng không ít phụ nữ Việt vẫn có vị thế thấp trong gia đình. Ảnh AFP chụp một phụ nữ tại chợ bán buôn rau tại Hà Nội ngày 7/6/2019 Cũng nói về quan niệm cho rằng việc sử dụng bạo lực nhiều khi là “chính đáng”, PGS-TS Phạm Quỳnh Phương, Phó viện trưởng Viện Nghiên cứu văn hóa cho rằng người Việt nhiều khi đã khoác cho bạo lực “tấm áo yêu thương” và sứ mệnh giúp người khác tiến bộ “Ở VN, bạo lực không phải là sự trút giận mà bạo lực ở đây được khoác cho một thứ gọi là tình yêu, bạo lực là phương pháp, phương tiện, là công cụ trong một mục đích được cho là tốt. Yêu cho roi cho vọt, họ [nam giới] đánh là vì yêu thương, đánh là vì quan tâm, đánh là vì trách nhiệm”- bà Phương nói. Đi sâu phân tích, bà cho rằng việc ngăn chặn bạo lực của nam giới đối với phụ nữ diễn ra khó khăn ở Việt Nam vì vấn đề này có cội rễ và được hậu thuẫn bởi nền văn hóa và lịch sử hàng ngàn năm của Việt Nam. Theo bà, văn hóa phụ hệ của người Kinh, đặc biệt ở khu vực phía Bắc, đặt người đàn ông vào vị trí trung tâm do họ giữ vai trò hàng đầu trong các cuộc chiến tranh bảo vệ đất nước, trong việc trị thủy, đắp đê hay trong việc thực hiện một số việc nặng trong gia đình. Đặc biệt, việc đàn ông cho mình là bề trên, có thể coi thường và dạy dỗ phụ nữ là do chịu ảnh hưởng của tư tưởng Nho giáo. “Nho giáo cho phép người đàn ông coi mình là một người chủ trong gia đình và đàn bà như một thứ tài sản, một sự lệ thuộc của mình. Nho giáo đã gắn những khuôn mẫu của gia pháp đòi hỏi phụ nữ phải phụ thuộc vào đàn ông theo đạo tam tòng, khiến cho sự sai khiến và phục tùng trở thành sự chuẩn mực. Nho giáo giao cho người đàn ông một cái quyền được coi là chính đáng để dạy những người trong gia đình phải tuân thủ phục tùng những thứ gia pháp” – bà nói. TS Phương cũng cho rằng văn hóa Việt Nam với những khuôn mẫu giới “tràn ngập” đang dung túng và tiếp tay cho BLGĐ. Bà đơn cử những khuôn mẫu giới về đặc tính của phụ nữ và nam giới “Văn hóa VN có mối quan hệ chặt chẽ giữa giữa tính cách và hành vi. Tính khí nóng nảy của đàn ông thường được giải thích đi liền với máu nóng. Nghĩa là năng lượng và sự mạnh mẽ của cơ thể đàn ông. Đàn ông mà nóng tính thì xã hội có thể chấp nhận được. Trong khi đó phụ nữ mà nóng, hung hăng thì dường như xã hội không chấp nhận được. Trông chờ của xã hội vào phụ nữ phải là tính cách mát mẻ. Phụ nữ được trông đợi phải chịu đựng, nhẫn nhịn khi đàn ông thể hiện sức mạnh thể chất của họ”- bà nói và cho rằng những khuôn mẫu giới này phần nào giúp lý giải vì sao cộng đồng có thể chấp nhận những hành vi BLGĐ và trong gia đình thì người phụ nữ thường nhẫn nhịn, ít phản kháng. Bà cũng lưu ý trẻ em Việt Nam từ khi sinh ra đã sống và được dạy dỗ theo những khuôn mẫu giới đó, vì vậy, một cách vô thức đã bị ngấm tư tưởng trọng nam, khinh nữ do đó BLGĐ tiếp diễn trong nhiều năm, nhiều thế hệ. Bị bạo hành từ khi còn là bào thai đến khi đã trở thành ma "Phong tục có thể là những yếu tố dẫn tới hành vi bạo lực. Tôi có làm 1 dự án vào năm 2013 ở vài huyện miền núi Nghệ An. Khi tôi đến vùng đó, tôi thấy có những chòi canh giống chuồng chim bồ câu. Tôi tìm hiểu thì biết rằng những chòi canh đó dùng để thờ bố mẹ của những người không sinh được con trai. Khi họ mất thì con gái họ mang di ảnh của họ ra đó thờ. Và cái chòi canh đó phải thấp hơn nền của nhà sàn. Những người phụ nữ tôi tiếp xúc ở đó không sinh được con trai thì họ bị bạo lực nhiều lần. Tiếp tục tìm hiểu ở khu vực đó, tôi nghe được 1 câu chuyện rất đau lòng Một anh sinh được 4 con gái rồi, khi vợ mang bầu con thứ 5 rất sốt ruột, yêu cầu vợ đi siêu âm. Khi về biết lại mang bầu con gái thì đã liên tục đấm vào bụng vợ và hét lên tại sao, tạo sao lại là con gái. Sau đấy anh ấy bị lập biên bản và xử phạt đồng. Trong những khu vực như vậy đã có những người phụ nữ đã bị bạo lực từ lúc còn là bào thai và khi trở thành ma cũng bị phân biệt đối xử" – Thạc sĩ Lê Xuân Đồng, Tổ chức Hỗ trợ phụ nữ và trẻ em Hagar Việt Nam. Một tác phẩm minh họa của cuốn "Chuyện đàn ông về con trai". RFA/printscreen Can thiệp nhiều, mạng lưới rộng khắp nhưng chưa hiệu quả Theo các chuyên gia tại tọa đàm, VN có hệ thống pháp luật và chính sách khá đầy đủ liên quan tới phòng chống BLGĐ cũng như bạo lực giới đồng thời có hệ thống hỗ trợ nạn nhân BLGĐ từ TW đến địa phương tuy nhiên các biện pháp xử lý bạo lực và các giải pháp can thiệp đang triển khai còn có những bất cập. Thạc sĩ Lê Xuân Đồng từ Tổ chức Hỗ trợ phụ nữ và trẻ em Hagar Việt Nam, cho biết, Việt Nam đang áp dụng bốn hình thức xử lý hành vi bạo lực bao gồm Hòa giải, góp ý phê bình tại cộng đồng, xử phạt hành chính và xử lý hình sự. Trong bốn hình thức đó, hình thức phổ biến nhất là hòa giải nhưng theo ông, việc sử dụng hình thức này còn chưa hiệu quả vì kỹ năng người hòa giải nhiều khi chưa tốt hoặc bản thân người hòa giải còn mang định kiến giới. Ông cho biết người hòa giải thường khuyên phụ nữ chịu đựng, thông cảm với sự nóng nảy của đàn ông đồng thời không ít trường hợp đã tự đặt mục tiêu hòa giải là “không để xảy ra tình trạng ly hôn”. Ông đơn cử trường hợp một chị phụ nữ mà ông tiếp xúc bị chồng dùng búa đánh vào đầu, bị thương rất nặng nhưng khi hồi phục thì được đại diện hội phụ nữ khuyên nhủ “bây giờ tình hình tốt rồi hay là em nên rút đơn đi” và “đàn ông nó nóng lên một chút thì cũng không nên kiện. Kiện thì sau lại khổ em, khổ con”. ThS Đồng cho rằng mặc dù biết rằng một trong những biện pháp chấm dứt bạo lực là chia tay, ly thân nhưng do ảnh hưởng văn hóa truyền thống cho rằng một gia đình phải có đầy đủ cha mẹ, con cái nên người hòa giải thường tư vấn làm sao để không xảy ra ly hôn. Ông cho rằng hai hình thức góp ý phê bình tại cộng đồng và xử lý hành chính cũng chưa cho thấy nhiều kết quả. Trên thực tế, biện pháp góp ý phê bình tại cộng đồng, trong một số trường hợp đã khiến người bị góp ý cảm thấy xấu hổ và nhục nhã, từ đó kích hoạt sự tức giận và tìm cách trả thù người vợ. Với hình thức xử lý hành chính là phạt tiền, không ít trường hợp người chồng bị phạt nhưng vợ lại là người phải nộp tiền. “Trong các thân chủ của chúng tôi, có trường hợp chồng bị phạt 500k, chồng không có tiền nên về nhà bắt vợ lên để nộp và ngày hôm đó mẹ con không có gì để ăn cả” – ông nói. Ông cũng cho biết đối với xử lý hình sự, hình thức xử lý cao nhất thì tỷ lệ áp dụng còn rất ít. Theo nghiên cứu quốc gia mới nhất về BLGĐ năm 2019, có tới 90,4% số phụ nữ bị bạo lực gia đình không tìm đến với trợ giúp. Theo một nghiên cứu của UNODC, nghiên cứu về chất lượng tư pháp của các vụ việc BLGĐ cách đây khoảng 7-8 năm thì chỉ 1% các vụ việc BLGĐ được xử lý. Nói không với bạo lực giới. Ảnh UN Women TS Đức cho rằng vì nguyên nhân sâu xa của BLGĐ ở Việt Nam bắt nguồn từ văn hóa nên ngoài những cách xử lý bạo lực truyền thống theo quy định của pháp luật như ông Đồng đề cập, VN cần có những biện pháp can thiệp mới. “Luật pháp dù rất quan trọng và cần thiết nhưng chỉ giải quyết được phần ngọn thôi. Nghĩa là khi sự việc xảy ra rồi thì mới sử dụng luật pháp để xử lý còn không thể sử dụng luật pháp để ngăn chặn hiện tượng bạo lực gia đình”– ông nói và cho biết khi ông làm khảo sát ở Phú Xuyên, hội phụ nữ ở đây nói dù biết một chị phụ nữ rất hay bị chồng đánh nhưng hội và UBND xã không thể can thiệp được vì hành vi bạo hành diễn ra trong nhà và chị vợ chịu đựng, không yêu cầu trợ giúp. “Chỉ khi nào người phụ nữ đi báo cho xã, cho công an thì lúc đó công an và cán bộ phụ nữ mới can thiệp được” – ông nói. Ông cũng cho rằng các biện pháp tuyên truyền vận động hiện cũng có hạn chế vì khi được hỏi, nam giới ở những nơi ông làm nghiên cứu hầu như không có người nào biết đến chương trình bình đẳng giới BĐG đang được thực hiện tại địa phương. “Nhiều người nói có thấy mấy bà vợ đi họp chương trình BĐG nhưng chúng tôi không được mời, cũng không quan tâm và vì thế việc tuyên truyền vận động hầu như chỉ tiếp cận được với phụ nữ mà thôi” – ông Đức nói. Nam tính bá quyền có thay đổi được không? ThS Đồng khẳng định hành vi nam tính bá quyền - gốc rễ của căn bệnh BLGĐ - là hoàn toàn có thể thay đổi được. Ông cho ví dụ một người đàn ông cũng bị bạo hành ngay khi còn trong bụng mẹ vì bố anh nghi ngờ anh không phải là con ruột của mình. Theo lời anh kể, sinh ra, anh bị bố đối xử hà khắc, đưa lên miền núi rồi cuối cùng đẩy anh ra đường, sống 10 năm ở đầu đường xó chợ, đi đến đâu cũng bị mọi người xa lánh. Cuối cùng anh ấy cũng lấy vợ, người cùng làm công nhân lò gạch. Đáng chú ý là trong cuộc sống vợ chồng, anh đã vô thức lặp lại hành vi bạo lực của bố mình. Bế tắc, anh tìm đến CLB dành cho nam giới tìm kiếm sự thay đổi của Hagar. Tại đây, được lắng nghe câu chuyện của những người khác, được phân tích và soi rọi vào câu chuyện của mình, anh mới nhận ra việc đánh vợ, dạy vợ mà từ trước đến nay anh cho là quyền và trách nhiệm là không đúng. Ngộ được rồi, anh đã quyết tâm thay đổi và từ đó vợ chồng sống êm ấm, sinh thêm được hai người con. Cá nhân anh, đã tình nguyện tham gia các cuộc triển lãm truyền thông về chống BLGĐ và sẵn sàng chia sẻ câu chuyện về sự thay đổi của mình. Câu chuyện của anh sau đó đã được dựng thành phim và sau khi xem được trên truyền hình, chính bố và những người thân của anh đã gọi điện xin lỗi anh. “Tôi nghĩ rằng là có những cơ hội để nam giới kiến tạo sự thay đổi. Nam giới vừa là nguyên nhân nhưng cũng vừa là sự kiến tạo. Hành vi nam tính bá quyền hoàn toàn có thể thay đổi được và chúng ta cần tạo điều kiện để họ có thể tham gia vào hành trình này” – ông Đồng nói. Ở Việt Nam hiện vẫn còn rất thiếu các dịch vụ cho nam giới gây bạo lực. Họ cũng có vấn đề tâm lý, họ có thể là nạn nhân của bạo lực trong nhiều năm, một cách vô thức họ thực hành bạo lực - bà Lê Phương, cán bộ tổ chức UN Women tại Việt Nam Chia sẻ quan điểm với ThS Đồng, bà Lê Phương, cán bộ tổ chức UN Women cũng khẳng định có thể thay đổi được hành vi nam tính bá quyền. Bà cho biết khác với Hagar, tổ chức của bà đang thử nghiệm thêm một cách tiếp cận khác đối với nam giới, đó là việc xây dựng mạng lưới nam giới có thiên hướng tích cực trong cộng đồng, trang bị kỹ năng kiến thức và khuyến khích họ đi tiên phong trong việc thực hiện BĐG. Nam giới tham vào các hoạt động chống bất bình đẳng giới và bạo lực gia đình. Ảnh UN Women Vietnam “Một số nam giới nói với UN Women là họ bị bỏ lại phía sau do trong can thiệp về BĐG. Trong các chương trình truyền thông của phụ nữ, chúng tôi thấy chúng tôi bị chỉ trích, bị xem là xấu xa… vì thế UN Women đã tạo không gian riêng cho họ bằng cách can thiệp vào nam giới tích cực trong cộng đồng, tìm những người đi tiên phong, đã có nam tính tích cực để lan tỏa tinh thần đó” – bà Phương nói và cho biết dự án này đã trải qua chặng đường dài bảy năm và thực tế cho thấy việc tạo dựng thay đổi không phải là dễ dàng. Tuy nhiên, khi các thành viên trong mạng lưới thay đổi thì “rất mạnh mẽ, lan tỏa và truyền cảm hứng cho cộng đồng”. TS Phạm Quỳnh Phương cho rằng giải quyết vấn đề BLGĐ là công việc khó khăn vì nó liên quan tới niềm tin, văn hóa, giáo dục…của con người do đó cần có giải pháp tổng thể, bao gồm cả những những can thiệp có tính chất tại chỗ, thực hành pháp luật cũng như những giải pháp mang tính dài hơi nhằm thay đổi sâu sắc, tận gốc rễ. Bà cho rằng mở rộng đối tượng can thiệp sang nam giới gây bạo lực hay việc xây dựng mạng lưới nam giới tích cực là những bước tiến đáng khích lệ. Bên cạnh đó, Việt Nam cũng cần dành sự chú ý cho trẻ em, coi trẻ em như 1 đối tượng cần được trang bị kiến thức và khuyến khích thực hành bình đẳng giới ngay từ nhỏ, từ đó nuôi dưỡng những thế hệ tương lai có nam tính tích cực và tiến tới xóa bỏ nam tính bá quyền ra khỏi văn hóa của người Việt.

bạo hành gia đình chuyện kể của người trong cuộc